Một sự cầu nguyện chân thành – mà định nghĩa kinh điển nhất của nó đó là sự hướng tâm trí và trái tim lên tới Chúa.
Tuy nhiên, vấn đề của chúng ta với sự cầu nguyện đó là chúng ta mang một nỗi sợ trong lòng. Chúng ta sợ rằng những sai phạm của chúng ta sẽ làm giảm bớt tình cảm của Chúa dành cho chúng ta, đến nỗi: chúng ta thường thấy dễ dàng để hướng tâm trí lên Thiên Chúa, nhưng hiếm khi chúng ta thực sự bày tỏ và trao hết cho Người những gì trong trái tim của chúng ta.
Thay vào đó, chúng ta đối xử với Chúa như chúng ta thường đối xử với một vị khách quan trọng, cụ thể là, chúng ta chỉ bày tỏ với Chúa những gì chúng ta nghĩ rằng Chúa muốn thấy ở chúng ta, nói với Chúa những gì chúng ta nghĩ rằng Chúa sẽ muốn nghe về chúng ta, và che giấu tất cả những điều mà chúng ta cảm thấy sẽ làm giảm bớt tình cảm của Chúa dành cho chúng ta.
Sự thật tương tự thể hiện trong đời sống đức tin và cộng đoàn của chúng ta: Đa số, lúc mà chúng ta cần Chúa nhất và cần sự hỗ trợ của cộng đoàn nhất, thì là lúc mà chúng ta lại tránh xa nhà thờ và cộng đoàn. Tôi biết rất nhiều người, đặc biệt là những người trẻ, những người này vì một bất ổn nào đó trong cuộc sống của họ để rồi họ thôi không đi nhà thờ nữa.
Họ dừng lại, không đi nhà thờ nữa vào ngay lúc đó, và không biết bằng cách nào đó, họ tự khắc phục vấn đề rồi quay trở lại nhà thờ và thể hiện một bản thân “không tì vết” của họ, giờ đây họ dường như xứng hợp hơn với sự thánh thiện và tốt lành. Ta có thể nói bằng một cách khác như thế này: “Với cách tôi sống, tôi sẽ là kẻ đạo đức giả nếu tôi đến nhà thờ! Tôi quá trung thực và khiêm tốn để đến nhà thờ ngay bây giờ.” Điều này nghe có vẻ cao quý và khiêm nhường, nhưng nó phản bội một sự hiểu biết sai lầm về Thiên Chúa và cuối cùng nó chẳng giúp ích gì cho chúng ta.
Trên thực tế, về điểm này, chúng ta có thể học được một bài học từ Adam và Eva. Sau khi họ phạm tội, họ cũng phản ứng một cách tự nhiên, họ trốn tránh và cố gắng ngụy trang sự xấu hổ của mình bằng nỗ lực của chính họ trong quần áo mà họ tự làm. Nhưng sự xấu hổ của họ vẫn còn cho đến khi Chúa tìm thấy họ và cho họ quần áo thực sự để bao phủ và che lấp đi tội lỗi của họ.
Một khi chúng ta sợ đến với Chúa bằng con người trọn vẹn của mình, với những khuyết điểm và ưu điểm mà chúng ta có, thì chúng ta hoàn toàn không biết gì về Chúa cả. Không có gì chúng ta làm có thể làm giảm bớt tình yêu thương dịu dàng của Chúa đối với chúng ta.
Ronald Rolheiser , OMI
(Vỹ Nguyên lược dịch từ On Not Hiding From God của Linh Mục Ron Rolheiser, OMI)